Sunday, November 10, 2013

Chuyện khá là hot về hai người phụ nữ đằng sau sự thành công của thương hiệu cà phê nổi tiếng Hà thành.

Ông Thi quyết định mở quán bán cà phê

Chuyện về hai người phụ nữ đằng sau sự thành công của thương hiệu cà phê nức tiếng Hà thành

Chị Hạnh san sớt. Những quán cà phê mang thương hiệu này lúc nào cũng rộn rịp khách ra vào; người ta đến đây để thưởng thức thứ hương vị khác biệt mà không nơi nào khác có được. Mẹ đều hướng dẫn cách rang. Đặc biệt. Do đời sống những năm bao cấp khó khăn. Chị đã quyết định thành lập công ty TNHH Cà phê Nhân. Ông Bà Thi Kỳ khi ấy cũng hết lời khuyên lơn con gái đi theo nghề gia truyền để khi bà già yếu thì thương hiệu cà phê Nhân cũng không bị mai một.

Nó như quấn lấy khắp gian phòng. Xã hội trong từng lớp.

Dưới sự chỉ huy của ông Tạ Đình Đề. Năm 20 tuổi chị trở lại Hà Nội và nấu nung ý định phát triển nghề mình đã học. Chăm chỉ của chị - bà Trần Thị Thanh Kỳ. Chị Hạnh đã đưa cà phê Nhân trở nên một trong những loại đồ uống chiếm vị trí quan trọng trong văn hóa ẩm thực của Hà thành. Cho tới thời điểm này. Chị cũng dấn rằng: "Thành công như ngày bữa nay mà tôi có được là nhờ học hỏi tính bền chí nhẫn nại của mẹ và lời căn dặn khẩn thiết của người cha trước khi ông mất".

Sau khi nghỉ hưu. Sau nhiều năm vật lộn với việc kinh dinh. Vừa là nguồn sống của gia đình. Số 143 Nguyễn Thái Học. Bà cũng luôn tìm cách làm sao cho hương vị cà phê Nhân thắm thiết. Cái hương vị cà phê tinh chất tỏa ra theo làn gió nhẹ từ mặt Hồ Gươm hắt vào buổi sáng sớm ấy thật đặc biệt.

Tôi kiếm một góc nhỏ trong quán cà phê Nhân trên phố hàng Hành để thưởng thức thú vui nhấm nháp vị cà phê đắng ngọt và quan sát những làn xe líu tíu trước mặt. Quán cà phê lúc nào khách ra vào cũng nờm nợp. Ông Thi chồng bà Trần Thị Thanh Kỳ nguyên là đội viên Đội biệt động Liên khu 3 (đội biệt động Hoàng Diệu) hoạt động trong nội thành.

Khắp không gian xung quanh những thực khách đang mải mê với bao câu chuyện "trên trời. Đối với hai đứa con trai của mình trong thâm tâm của mình chị vẫn tinh thần được việc xây dựng tính độc lập cho các con từ rất sớm. Ông Thi. Chị Hạnh nhớ lại: "Mẹ tôi thường dậy từ sáng sớm tờ mờ để lựa chọn hạt cà phê. Gia đình ông bà Thi đi di tản ở Vân Đình. Khách tới đây đốn là khách quen của cà phê Nhân từ thời trước đó.

Đây có lẽ không chỉ là hạnh phúc của riêng chị Hạnh mà còn là niềm vui của những người "trót" mê mẩn hương vị thức uống nổi danh này. Nơi có những đồn điền nhỏ để tìm hiểu về các loại cà phê. Những mẻ cà phê trước tiên đều không thành công. Bà Kỳ mở lại quán cà phê ở số 27 phố Lương Ngọc Quyến và mau chóng đông khách trở lại.

Do tuổi tác. "Mẹ tôi thường dạy các con rằng: "Một nghề cho chín còn hơn chín nghề". Quyến rũ được những người thông thạo ẩm thực.

Đây cũng chính là niềm tự hào của đại gia đình bà Trần Thị Thanh Kỳ - những người đã bỏ ra rất nhiều công sức và tâm huyết để giữ gìn.

Đủ mọi lứa tuổi. Từ những cụ già ngồi đọc báo đàm luận chuyện thời sự buổi sáng. Khi những cơn gió mùa se lạnh bắt đầu thổi về.

Đó cũng chính là lời chỉ dạy của bố khi chị Hạnh đến với nghề: "Chất lượng vẫn là quan yếu nhất. Đều bị cái hương vị cà phê của nơi đây "níu chân" mãi sau một lần nếm thử. Nguồn kinh phí hoạt động cách mệnh. Cho đến nay. Và cũng từ ý tưởng nhập máy móc về chế biến. Lại có thể trở nên nơi nhận giao thông của cán bộ cách mạng.

Thơm ngon hơn. Khi anh em chúng tôi bắt đầu vào nghề. Ông Thi cùng với 2 người bạn của mình là ông Thế và ông Nhân đã tự nghiên cứu. Các con của ông bà Thi Kỳ đều theo nghề cha mẹ. Bạo dạn thuê lại bãi đất trống ở ngã ba Hàng Hành (tức số nhà 39D bây giờ) làm nơi khởi nghiệp. Cà phê do ông Thi và bà Kỳ chế biến. Con đừng theo thị trường mà làm mất cái thương hiệu của riêng của cà phê Nhân"

Chuyện về hai người phụ nữ đằng sau sự thành công của thương hiệu cà phê nức tiếng Hà thành

Những viên chức văn phòng vừa ăn cơm vừa tranh thủ nhấm nháp cốc cà phê buổi trưa đến những bác xe ôm buổi chiều vãn khách hay những cô cậu sinh viên từ khắp các ngả đổ về ngồi rôm rả hết buổi tối… Điều đặc biệt. ẢNH: T. Những công thức đó vẫn được giữ nguyên". Ở Hà Nội đã có nhiều quán mang thương hiệu Cà phê Nhân do chị Hạnh và các anh chị em trong gia đình mở như: Cà phê Nhân số 9 Láng Hạ.

Là chỗ cho mấy đứa trẻ rải chiếu và chơi bi. Lại sống chết với nghề cà phê bao nhiêu năm nên đầu những năm 1980. Chị Hạnh cũng đảm bảo rằng. May mắn là đứa con trai đầu đã phân bua mong muốn tiếp chuyện phát triển thương hiệu cà phê Nhân khi chị về già. Chế biến và ướp hương vị theo công thức mà ba má đã từng nghiên cứu.

Chật vật. Mua cà phê tươi về rang. Với một tỉ lệ "bí ẩn" giữa cà phê chè và cà phê vối. Xay cà phê ở cửa hàng số 8 Điện Biên Phủ. Dưới đất" kia. Có ngồi đây một ngày mới hiểu được phần nào sự "đắt khách" của những cửa hàng mang thương hiệu "Cà phê Nhân". Năm 1946. Phải nói rằng. Phố Đê La Thành. Hầu như họ đều là khách quen. Vách bằng cót ép. Tuy nhiên. Mẻ thì sống. Với nghề kinh dinh cà phê chị Hạnh không ép buộc nhưng vẫn luôn ngó chúng theo nghiệp kinh doanh của gia đình.

Cà phê hiền lành trước tới nay không dùng bất cứ một loại hóa chất nào để mang lại an toàn tuyệt đối cho khách hàng khi thưởng thức. Ông chọn mua hạt và nghiên cứu pha trộn với tỷ lệ từng phần khác nhau. Được sự gợi ý của cấp trên.

Hồ Chí Minh học nghề may thời Trang. Mẻ thì cháy khét. Rang và chế biến cho kịp giờ bán hàng. Hồ Phúc. Người cho chị Hạnh nhiều cảm hứng để gắn bó với nghề gia truyền chính là người mẹ cần cù. Cà phê Nhân được đưa vào hợp doanh trong công ty ăn uống Hoàn Kiếm. Từ sáng sớm đến nửa đêm.

Thời bao cấp. Quốc gia thực hiện cải tạo công thương. G Bản thân chị Nguyễn Thị Như Hạnh - người đang tiếp quản quán cà phê nhân số 39D Hàng Hành trước đây đã từng vào TP.

Ý định mở cửa hàng thời trang dần biến mất trong đầu chị. Cửa hàng số 39D phố Hàng Hành được giao cho người con gái thứ 9 - chị Nguyễn Thị Như Hạnh và chị Hạnh hiện tại cũng là người "đứng mũi chịu sào" trong việc giữ gìn và phát triển thương hiệu cà phê nức tiếng của gia đình. Bà Kỳ được giao đảm đang kỹ thuật rang.

Cái quán nhỏ. Xay. Bà Kỳ hồi còn trẻ (ảnh nhân vật cung cấp). Phát triển một nét văn hóa ẩm thực Hà thành đến ngày hôm nay. Lợp lá chuyên bán bánh mỳ và cà phê của gia đình bà Kỳ là loại hình kinh dinh độc nhất của phố. Tuy chỉ là bán cà phê nhưng nghề này nếu biết gìn giữ thương hiệu thì sẽ không bao giờ lụi tàn bởi đồ uống này là vị ẩm thực chẳng thể thiếu đối với nhiều người".

Ông bà Thi Kỳ đã thôi không trực tiếp bán hàng mà giao lại cho cô con gái út. Có hương vị thật đặc biệt.

Người nữ giới "thổi hồn" vào cà phê Một sáng sớm đầu đông. Con đường thành công "in" bóng hình bác mẹ Chị Hạnh tâm sự với PV.

Ngõ Hàng Hành nhỏ bé ngày nào giờ đã trở nên "phố cà phê" lừng danh trong lòng người thương thích cà phê.

Nhưng không nên mà ông Thi sờn. Do công việc kinh dinh quán cà phê quá bận rộn nên chị Hạnh luôn phải giúp đỡ mẹ và không biết từ lúc nào.

Ông đã phải vào tận liên khu 4 cũ. Phố Hàng Hành khi ấy chỉ là một ngõ nhỏ vắng vẻ chỉ đi vừa chiếc xích lô.

No comments:

Post a Comment